OPTADS360
AANETWORK
AMBIENT
YOMEDIA
Banner-Video
IN_IMAGE

Cảm nhận về trung thu

cũng sắp đến trung thu rồi nhỉ mn cảm nhận về trung thu như thế nào?

  bởi Thùy Nguyễn 26/01/2019
ADSENSE/lession_isads=0
QUẢNG CÁO
 

Câu trả lời (1)

  • Trung Thu là Tết thiếu nhi ...

    Cho đến bây giờ, cái định nghĩa về Tết Trung Thu trong tôi vẫn là thế, đó là một dịp để chúng ta được sum vầy bên gia đình, vui đùa với đám bạn, khoe nhau những chiếc đèn lồng trước đó ta dày công chuẩn bị...

    Quê tôi là một thôn nhỏ, cứ mỗi dịp Trung Thu đến thì điều háo hức đầu tiên của đám nhỏ chúng tôi là những túi bánh kẹo sẽ được phát vào sáng ngày 15 tháng 8 âm lịch. Cứ là trẻ em (tôi nhớ lúc tôi học đến lớp 9 ở quê thì tôi vẫn được xếp vào ...trẻ em), dịp này nếu không thể tự tay mình làm một chiếc lồng đèn thật đẹp thì phải cố gắng nhờ bố mẹ, anh chị "hỗ trợ" phụ giúp làm một chiếc đèn lồng cho đêm ấy...

    Đơn giản nhất là chiếc lồng đèn bánh ú, chỉ cần 2 thanh tre, một ít giấy kính (nếu tốt nhất thì mỗi mặt là một màu), bạn đã có cho mình một chiếc đèn lồng thật lung linh, tự tin xách đi với đám bạn mà không sợ gió sẽ làm tắt đèn bên trong. Tôi còn nhớ lúc đó chúng tôi đã không dùng đèn cầy để đốt, bọn tôi hay tự "chế" cho mình những chiếc đèn dầu, chỉ bằng những lon sơn nhỏ, chân vanh xe đạp, một ít vải, và dĩ nhiên, dầu hỏa được chiết ra từ những cây đèn một cách lén lút ^^... Cứ như vậy, với cái lồng đèn đúng nghĩa là "lồng chứa đèn", bọn chúng tôi đi từ nhà mình, dạo tít lên đầu xóm, xong bắt đầu đi dần xuống phía ủy ban xã, từng tốp từng tốp trên tay là những chiếc đèn lồng nhiều màu sắc mà không cần phải dừng lại để thay nến, vui đùa tung tăng...

    Cũng không quên nhắc đến đèn ngôi sao. Việc làm một chiếc lồng đèn ngôi sao không khó, nhưng nó đòi hỏi hơn về kỹ thuật làm, về chất lượng giấy kính, và đặc biệt là thẫm mỹ khi bắt tay vào làm. Đám bạn chúng tôi cũng thích làm lồng đèn ngôi sao, nhưng đó là lúc đầu, sau một thời gian, khi nhận ra rằng lồng đèn ngôi sao rất dễ cháy, đặt đèn cầy bên trong thì hay bị gió thổi tắt,... thì chúng lại bày ra trò mới, trò thổi đèn của nhau :)

    Ngoài những chiếc đèn lồng, mùa Trung Thu lại là mùa của những chiếc "ống thụt" bằng tre hay trúc. Nếu bạn ở quê, chắc cũng một lần nhớ đến trò chơi này. Mùa bời lời xanh cây là mùa đầy ắp "đạn dược" cho những xạ thủ chúng tôi ^^. Buổi chiều, sau khi leo lên núi hái cho mình một ít "đạn dược", tập trung lại ngồi lặt ra từng trái, bỏ vào túi nhỏ, giắt "súng" vào túi quần, đeo mặt nạ, cầm lồng đèn, chúng tôi lên đường...

    Nói tôi nghịch ngợm cũng đúng, vì tuổi thơ mà, sao lại nỡ để vô tình trôi qua một cách nhàm chán như vậy được. Lúc nào đi cùng tôi cũng là đám em nhỏ, nhiệm vụ của nó là cầm lồng đèn, tôi đi bên cạnh "hộ tống", theo đúng kiểu là "bảo vệ", từ việc cản mấy thằng nhóc bên cạnh cố ý thổi tắt đèn của chúng tôi đến việc dùng "súng" của mình "chống lại" đám xóm dưới "tập kích"... Có lần tôi nhớ chúng tôi đã đuổi đám nhóc xóm dưới chạy tít vô trong xóm, chiếm lợi phẩm giành được chỉ là...một chiếc áo đầy mũ bời lời :( Hic... Bạn biết đó, mũ bời lời rất độc, quần áo đã dính mũ thì khó mà giặt ra được. Nên gọi là "Tết Trung Thu", nhưng chúng tôi toàn...mặc đồ xấu đi chơi cũng vì lý do như vậy đó ^^ Đôi khi đó lại là một điểm nhấn đặc biệt của mùa Trung Thu quê tôi thì sao...

    ஜ۩۞۩ஜ

    Trung Thu là những chuyến đi...

    Tôi có những mùa Trung Thu thật khác...

    Những năm Tiểu học tôi đi rất nhiều nơi, mỗi năm tôi lại có cho mình một kỷ niệm khác nhau về mùa Trung Thu thật nhớ. Năm tôi học lớp 1, Trung Thu với tôi chỉ là thời gian ở nhà, người lớn tập trung lại, tổ chức cho bọn trẻ chúng tôi cái gọi là "Mâm cỗ Trăng Rằm", có lẽ đây là thời gian mà chúng tôi...được là trẻ con nhất (chứ không phải là ngày Quốc Tế Thiếu Nhi 1-6 ^^).

    Khi tôi học lớp 2, tôi đã được dạy làm một chiếc lồng đèn ngôi sao bởi các anh chị... dân tộc trên rẫy. Mùa thu đó tôi nhớ rất rõ, sau khi làm xong cho mình khung đèn, tôi cẩn thận buộc chặt vào một cây tre dài (lúc đó lồng đèn không được xách, mà là được buộc trên một cây, cầm lồng đèn đưa lên cao như vậy mà đi...), quan trọng là sau khi xong hết, tôi "tạo dáng" bằng cách dậm thật mạnh chiếc lồng đèn của mình xuống đất, thay vì cười, mẹ tôi hớt hải lo sợ khi thấy máu chảy đầy chân tôi :( Sự là thay vì cắm xuống đất, cây tre cắm thăng vào bàn chân tôi, chảy máu, kết quả nghỉ học nguyên một tuần vì cái tội "tạo dáng" :(

    Lớp 3, tôi ở với dì tôi, mẹ tôi đi làm xa, năm đó tôi phải ở nhà vì trời mưa, nước ngập đường xá, không thể đi đâu được. Đó là năm đầu tiên tôi ở TPHCM lâu đến vậy. Cũng xem như mình đã từng là học sinh giỏi Thành phố rồi đấy ^^ Nhớ một năm lớp 3 "oai hùng"...

    Khi lớp 4, kinh nghiệm làm lồng đèn từ lúc bị "tai nạn" tới giờ của tôi mới được phát huy. Tôi đã cùng mẹ tôi làm một chiếc lồng đèn ngôi sao nhiều màu sắc và rất to. Năm đó trường tôi (trường tiểu học Ngãi Giao - Bà Rịa) có tổ chức thi làm lồng đèn, thành quả sau bao đêm cố gắng của mẹ con tôi dù không đạt được giải thưởng gì, nhưng một lần được đứng giữa một "rừng lồng đèn" vào ban ngày như hôm đó thật sự rất ấn tượng với tôi...

    Đêm Trung Thu năm đó là Trung Thu giữa xóm Đạo, ngoài những tiếng hò reo ý ới, vui đùa chọc ghẹo nhau là tiếng chuông nhà thờ, giọng Thánh Ca hát vang một góc đường... Sau Trung Thu năm đó, tôi chuyển trường về lại quê nhà, một sự ra đi với kỷ niệm buồn, tôi chưa chào bất cứ một người bạn trong lớp nào khi ra đi...

    Đó là những mùa Trung Thu tuổi thơ xa nhà, mỗi năm lại khác, nhưng mỗi năm đôi khi lại chỉ mang đến cho tôi một kỷ niệm duy nhất, đó là sự tiếc nuối... Nếu nói hết ra, tôi không biết mình sẽ đi xa đến bao nhiêu với cái đề tài Trung Thu này, nên có lẽ sẽ quay lại, Trung Thu là tết Thiếu Nhi...

    ஜ۩۞۩ஜ

    Có lẽ, khi lớn hơn một chút, khi tôi không còn đúng nghĩa là "thiếu nhi" nữa thì tôi mới có được những cái Tết Thiếu Nhi như vậy. Ngày tháng ở quê thật sự đã mang đến cho tôi những kỷ niệm hoàn chỉnh hơn cho tuổi thơ của mình...

    Khi tôi bước chân ra Thị xã (bây giờ đã là Thành Phố) Quảng Ngãi hay lên đường vào Sài Gòn, những dư vị mùa Trung Thu chợt tan biến, đơn giản, mỗi độ Thu về, chỉ là sự tập trung đám bạn đến xem các đoàn lân tại những khu chợ buôn bán biểu diễn. Trong đám đông ấy, có mấy ai là "trẻ em", có mấy ai thật sự thấy được cho mình giá trị của một ngày Tết Trung Thu... Tôi không nói trẻ em thị thành không có mùa Trung Thu đúng nghĩa, tôi chỉ nghĩ rằng mỗi hoàn cảnh sống khác nhau nên cách tiếp cận ở mỗi nơi là khác nhau. Được cái này nhưng lại mất cái kia, có niềm vui, sự nhộn nhịp thì vô tình làm nhạt đi sự yên bình ấm áp, sự trọn vẹn vật chất sẽ giành chỗ cho đời sống tình cảm đơn sơ... Không phải Trung Thu ở đâu cũng như thế...

    Trung Thu có còn là tết của Thiếu Nhi nữa hay không?

    Câu trả lời có hay không đâu phải chỉ một người trả lời...

    Tôi muốn trả lời là có, nhưng có phải tôi cũng đang tự đánh lừa mình? Chỉ dám quay lại nhìn vào tuổi thơ mà không thực tế nhìn vào hiện tại. Dẫu như thế nào, tôi chỉ có thể tự thử cho mình một câu trả lời, mỗi chúng ta đều có, đã có, rồi sẽ có ít nhất một mùa Trung Thu trọn vẹn, nếu ngày đó, ta thật sự sống đúng nghĩa là trẻ thơ...

    Trên đây là những kỷ niệm, những cảm nhận và suy nghĩ của bản thân tôi, mỗi chúng ta ai cũng sẽ có cho mình những mùa Trung Thu thật khác, nhưng có chăng ta có nhớ và nuối tiếc gì hay chăng...

    Chúc các bạn một mùa Trung Thu thật ấm áp và vui vẻ bên người thân, bạn bè...

      bởi Lương Hoàng Sơn 26/01/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
 

Các câu hỏi mới

NONE
OFF