OPTADS360
AANETWORK
AMBIENT
YOMEDIA
Banner-Video
IN_IMAGE

Cảm nghĩ về cô giáo

Đề 1: cảm nghĩ về cô giáo

Đề 2: cảm nghĩ về mẹ

P/s: ko chép mạng nhé làm nhanh nha mk cảm ơn nhìu

  bởi Lan Ha 05/12/2018
ADSENSE/lession_isads=0
QUẢNG CÁO
 

Câu trả lời (3)

  • Ai cũng được sinh ra từ trong lòng mẹ nhưng không hẳn ai cũng được sống, được nuôi dạy và trưởng thành trong vòng tay và tình yêu thương của mẹ. Đối với riêng tôi, tôi luôn tự hào vì tôi có một người mẹ luôn yêu thương tôi, luôn hi sinh cho tôi, luôn chăm sóc tôi và sẻ chia bao tâm tư cùng tôi. “ Con yêu mẹ nhiều lắm! Hỡi người mẹ kính yêu của con!.....”

    Mẹ là người quan tâm đến tôi nhất, mẹ cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Có thể mẹ tôi không đẹp như những người phụ nữ khác nhưng đối với tôi điều đó chẳng có gì liên quan đến tình yêu thương và công lao trời biển mà mẹ dành cho tôi cả! Tôi yêu mẹ tôi hơn tất cả bởi vì tình yêu thương ấy sẽ chẳng có gì trên thế gian này có thể đánh đổi được. Tôi yêu cái dáng nhỏ gầy của mẹ. Tôi yêu mái tóc đen mượt cắt ngang vai của mẹ vì mái tóc ấy có hương thơm mà sẽ không bao giờ làm tôi nhầm lẫn với hương tóc của ai khác. Tôi yêu những nếp hăn của cái tuổi gần bốn mươi, bao lo âu in hằn trên khóe mắt mẹ. Tôi yêu đôi bàn tay chai sạn của mẹ vì những lúc đôi bàn tay chai sạn ấy vuốt lên mái tóc tôi, tôi cứ có cảm giác sao mà nó lại mềm mại và đầy yêu thương đến như thế! Tôi yêu từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán mẹ. Tôi yêu từng ánh mắt, nụ cười, giọng nói đến sự vất vả của mẹ. Mẹ đã phải vất vả sớm hôm để nuôi tôi khôn lớn. Tôi yêu tất cả những gì thuộc về mẹ và đối với tôi, mẹ là người đẹp nhất!

    Từ nhỏ đến lớn, tôi đã đón nhận tình yêu thương vô hạn của mẹ. Đã nhiều lần tôi tự đặt câu hỏi: “ Tại sao mẹ lại chấp nhận hi sinh vô điều kiện vì con? Tại sao mẹ phải làm như vậy mẹ ơi?”. Có lẽ tôi đang dần hiểu được sự hi sinh cao cả của mẹ dành cho tôi nhưng chắc là sự hiểu biết của tôi chỉ là một chút, một chút xíu thôi! Chắc nó chỉ là một hạt cát nhỏ trên một hoang mạc rộng lớn, cũng có thể nó chỉ là một giọt nước nhỏ trong một vùng biển đại dương mênh mông. Mẹ luôn yêu thương tôi, luôn dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất vậy mà có những lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng… Đã bao lần mẹ mắng tôi và tôi đã khóc, khóc vì cay đắng uất ức chứ đâu khóc vì hối hận? Rồi cho đến một ngày, chỉ vì mải chơi mà tôi quên đi đón em tôi. Lúc mẹ về hỏi, tôi mới hoảng hốt đạp xe ra cổng trường thì thấy cổng trường chẳng còn bóng học sinh nào cả. Mẹ tôi cũng hoảng hốt, lo sợ, tôi đã bị mẹ mắng và tôi đã cãi lại mẹ. Tôi đã cãi lại mẹ bằng những ngôn từ mà đáng nhẽ ra một đứa trẻ như tôi không được phép nói như vậy. Vừa nói tôi vừa khóc, những giọt nước mắt của một cô bé mười hai tuổi sao lúc ấy xen lẫn sự tức giận, sự sợ hãi và hình như còn có cả niềm yêu thương. Cứ tưởng tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng…..nhưng không mẹ tôi chỉ lặng người, khuôn mặt mẹ tái nhợt, có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

    Sau đó tôi chạy về phòng và đóng sầm cửa lại mặc cho bố đứng ngoài và gọi mãi. Sau đó tôi nghe thây tiếng chuông điện thoại của bố và tôi được biết bác hàng xóm đã đón em tôi rồi! Tôi cảm thấy vui nhưng rồi lại buồn, lại khóc. Tôi cứ nằm lì trong phòng từ chiều đến tối. Tôi không ăn tối và tôi cũng chẳng học bài. Tôi khóc….khóc nhiều lắm, ướt đẫm cả chiếc gối nhỏ. Đêm càng thao thức và trằn trọc, tôi suy nghĩ về chuyện buổi chiều. Tôi cũng không thể hiểu nổi tại sao lúc đó tôi lại có thái độ như thế với mẹ nữa. Đầu óc tôi cứ rối tung lên. Nhưng rồi cái suy nghĩ miên man đã làm tôi thiếp dần. Sáng hôm sau tôi thức dậy sớm hơn mọi ngày, tôi nằm trên giường và suy nghĩ lại. Khoảng một tiếng sau, tôi bước xuống giường và mở cánh cửa phòng. Mọi ngày tôi nhanh nhẹn là thế vậy mà sao hôm nay tôi lại chậm chạp và run lên bần bật thế này? Tôi cảm thấy bước chân của tôi nặng trịch. Tôi xuống bếp tìm mẹ, mẹ tôi đang làm bữa sáng cho cả nhà. Tôi cố lấy hết can đảm, cố hít một hơi thật dài, thật sâu, tôi lấy hết dũng khí để đến xin lỗi mẹ. Rồi, tôi đã nói những lời xin lỗi mẹ một cách chân thành nhất, ăn năn để mong mẹ tha lỗi. Lúc đó, tôi muốn được mẹ ôm tôi vào lòng. Bỗng tôi trào nước mắt và mẹ tôi cũng đã rưng rưng, mẹ tôi cũng đã khóc. Mẹ ôm tôi vào lòng đúng như mong muốn của tôi. Ôi! Cái cảm giác ấy thật sung sướng biết bao! Đã bao lâu rồi tôi mới ôm mẹ nhỉ? Và chắc có lẽ đây là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy cái cảm giác được mẹ ôm và lòng mới sung sướng, hạnh phúc biết nhường nào! Tôi vui sướng đến nỗi muốn ôm chặt mẹ mãi không thôi vì tôi sợ nếu buông tay ra thì cái cảm giác ấy sẽ bay xa mất…..

    Mẹ đã cho tôi tất cả: cho tôi hình hài, sự sống, cho tôi tình yêu thương, sự che chở,….mẹ cho tôi biết bao nhiêu điều vậy mà tôi vẫn chưa báo đáp được gì cho mẹ. Tôi muốn nói với mẹ rằng: “ Mẹ ơi! Bây giờ con đã lớn rồi! Khi con mắc lỗi mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, mẹ không đánh, không mắng con. Con đã biết yêu thương và nghe lời mẹ. Con đã không giận mẹ nữa, con chỉ biết cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Con muốn cảm ơn mẹ vì mẹ đã sinh ra con, đã chăm sóc và yêu thương con trong mười hai năm trời và mãi mãi. Con cảm ơn mẹ vì khi con vui hay con buồn đều luôn có mẹ bên cạnh để an ủi, chở che và tâm sự. Con cảm ơn mẹ vì sau những thất bại của con thì con luôn có mẹ đứng sau để động viên con cố gắng. Con cảm ơn mẹ vì sau những thành công của con đều luôn có nu cười và hình bóng của mẹ. Vậy mà có nhiều lúc con vô tâm đến hững hờ, chỉ quan tâm đến riêng con mà con không hề hay biết rằng mẹ đang già đi cùng năm tháng. Để rồi bao lần con bắt gặp mẹ đang khóc một mình, con muốn đến bên cạnh mẹ nhưng con không đủ tự tin. Con thật đáng trách phải không mẹ? Và con sẽ đau đớn biết nhường nào nếu có một ngày con phải rời xa mẹ, có một ngày mà con không được mẹ yêu thương…. Con sợ lắm khi những lúc con vấp ngã con sẽ phải tự đứng lên bằng đôi chân của mình mà không có mẹ bên cạnh, sợ lắm những lúc có tâm sự mà con chẳng có ai để sẻ chia, sợ lắm khi sau mỗi bước đi thành công của con, quay đầu nhìn lại thì không thấy mẹ nữa…..Mẹ kính yêu ơi! Xin mẹ đừng bao giờ rời xa con nhé! Mẹ là cả cuộc đời của con, mẹ là người mà con yêu thương, kính trọng nhất và mẹ cũng là người mà con muốn cảm ơn nhiều nhất! Con hứa với mẹ con sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để đề đáp công ơn sinh thành của mẹ - đấng sinh thành của đời con…..”

    “ Mẹ ơi! Mẹ hi sinh cho con biết bao nhiêu điều thế mà mẹ chưa hề đòi trả công, thế nên mẹ mới là người tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất.” Đi suốt cuộc đời này con sẽ chẳng tìm dược một người nào như mẹ, sẽ chẳng bao giờ con tìm được ai luôn yêu thương con như mẹ, sẽ chẳng bao giờ con tìm được ai sẵn sàng hi sinh vì con bất cứ lúc nào như mẹ. Ôi mẹ yêu của của con! Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này, sẽ chẳng bao giờ tôi chấp nhận đánh đổi tình cảm ấy bẳng bất cứ điều gì cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào đã chà đạp lên tình thương yêu đó. Mẹ yêu ơi! Nếu bây giờ mẹ có mặt ở đây, ngay lúc này thì con sẽ chẳng ngại ngùng gì mà sẽ ôm chầm lấy mẹ và con sẽ nói lên ba tiếng thật to rằng: “ Con yêu mẹ.”

      bởi Phan Hạ Vân 05/12/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm
  • Dàn ý Cảm nghĩ về thầy, cô giáo

    I. Mở bài

    - Quyết định sự thành công của một học sinh, của một con người luôn là người thầy thân thương.

    - Nổi bật hơn cả đó chính là tình nghĩa thầy trò với truyền thống "Tôn sư trọng đạo”.

    II. Thân bài

    1. Miêu tả

    - Vóc dáng, ngoại hình: Cao ráo, hơi gầy với trang phục đơn sơ (bộ áo sơ mi, quần tây).

    - Đôi mắt: Sâu thấm chất chứa biết bao thăng trầm của cuộc sống.

    - Mái tóc: Pha sương, điểm vài sợi bạc vì phấn, vì bao tâm huyết gửi gắm đến các em học sinh của mình.

    - Gương mặt: Gầy gầy, xương xương.

    - Bên cạnh đó là một chiếc cặp, chiếc xe đạp cộc cạch mỗi ngày thầy chạy đến trường.

    - Ôi! Thật đáng kính trọng biết bao người thầy của tôi.

    - Khi ở trên lớp, thầy đưa từng nét chữ như “rồng bay phượng múa”, điêu luyện từng nét chữ thật đẹp. Học sinh chúng tôi ai ai cũng mê mẩn.

    - Giọng thầy giảng bài nghe thật ấm áp, dịu dàng đầy trìu mến, yêu thương.

    - Ở mỗi bài học mà thầy mang đến cho chúng tôi là cả một bầu nhiệt huyết với những bài học đạo đức rất hay mà chúng tôi mong muốn được học hỏi.

    2. Kể chuyện - Có lần, một bạn trong lớp đột nhiên gây hấn với bạn khác. Tình hình rất gay gắt và cá lớp nhốn nháo hẳn lên.

    - Thầy Hước vào lớp và nhìn thấy sự việc nhưng thầy thật tâm lí khi gọi riêng hai bạn ấy ra ngoài để thầy nói chuyện nhẹ nhàng, khuyên bảo các bạn không được như vậy nữa.

    - Nhờ có thầy mà hai bạn đã giảng hòa với nhau và trở thành đôi bạn rất thân với nhau nữa.

    - Quả thật, thầy là một người giáo viên giàu kinh nghiệm, không chỉ trong chuyên môn mà về mặt tâm lí học sinh thầy cũng rất tâm lí.

    - Tôi thật sự ngưỡng mộ và thần tượng thầy lắm.

    - Mong ước của tôi là năm học sau tôi lại được thầy giảng dạy, được thầy yêu thương và quan tâm như năm học này.

    III. Kết bài

    - Dẫu bây giờ tôi không còn được học thầy nữa nhưng bao kỉ niệm trong tôi về người thầy đáng kính sẽ không bao giờ phai nhòa.

    - Tôi luôn tự hứa với bản thân mình sẽ luôn phấn đấu học tốt để không phụ lòng cha mẹ và đặc biệt là người thầy thuở nào của tôi.

    Like (0) Báo cáo sai phạm
  • Từ bao giờ, những câu hát du dương cứ ngân vang mãi trong lòng tôi, đó là những câu hát về người thầy, người cô vẫn “ lẵng lẽ đi về sớm khuya, từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy”. Đúng thế, những con người vĩ đại đã hi sinh, đã cống hiến để khi tóc thầy bạc chúng a vẫn còn xanh, khi tóc thầy bạc trắng, chúng ta đã khôn lớn rồi, chính thanh xuân của họ đã nuôi dưỡng thanh xuân nhỏ bé của ta, và giúp nó trở nên ý nghĩa gấp bội phần.

    Thầy cô là những người đưa đó cần mẫn, chúng ta là những khách đi đò, nhưng mấy ai qua sông còn nhớ người lái đò năm ấy, nhớ những giọt mồ hôi thầm lặng rơi, nhớ những nụ cười hay những giọt nước mắt rỏ xuống biết bao lần cùng thanh xuân nhỏ bé này. Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, trong những bài học cuộc sống dạy ta sau mỗi lần vấp ngã, trong những yên vui có khi lướn lao có khi bình dị luôn có bóng dáng người lái đò nhỏ bé thiêng liêng. Họ tạc vào núi sông những tên tuổi làm rạng danh non sông, họ đã cống hiến và hi sinh hết mình cho tương lai của dân tộc, vì sự nghiệp chung một cách nhiệt thành và máu lửa nhất. phải chăng vì vậy mà có câu hát cứ mãi bồi hồi “trái tim em đỏ rực như hoa phượng thắm”.

    Người cha, người mẹ có công ơn sinh thành dưỡng dục, và người thầy sẽ là người khuất sau bước đi của ta, đồng hành và cung cấp cho ta những kho tri thức quý báu để chinh phục những ngọn núi của cuộc đời. Đến trường, ta đâu chỉ được học những kiến thức về văn hóa, xã hội mà đó trong từng lời giảng thấm trong câu chữ là tấm lòng của người giáo viên nhân dân mong gửi gắm cho ta những bài học làm người sâu sắc để ta trưởng thành. Có ai qua sông mà không bao giờ phải nhờ đò, có ai lớn lên mà không qua những lời giảng của thầy cô. Những đêm ngày “giáo án gối đầu giường” ấy luôn nung nấu và cũng chỉ bồn chồn một tâm niệm làm sao cho chúng ta cập bến thành công, cho xứng với công cha nghĩa mẹ, với hi vọng của dân tộc. Họ đến và đi thầm lặng, họ yêu và thương chúng ta vô điều kiện, họ chỉ đơn giản là những người làm vườn, cặm cụi vun trồng, bón, xới để ta là những mầm xanh được phát triển khỏe mạnh ra hoa kết trái tốt lành.

    Chúng ta là những người được dìu dắt, bảo ban yêu thương và nâng đỡ, hơn ai hết chúng ta cần thấm nhuần truyền thống uống nước nhớ nguồn, tôn sư trọng đạo của dân tộc để có thể phát triển bền vững, không quên đi cội nguồn, gốc rễ của mình. Trong dòng đời vội vàng tấp nấp, đôi lúc cần sống chậm lại để chiêm nghiệm về những người đồng hành xung quanh, đừng chỉ biết lao đi như những con thiêu thân mà quên đi những giá trị vĩnh hằng đang tồn tại, quên đi những người thiêng liêng cho ta một nền tảng vững chãi, tuyệt vời.

    Thầy cô, thiêng liêng và ý nghĩa hơn cả hai tiếng ấy, đó là tình yêu, là sự biết ơn và kính trọng. Đó là bông hoa cứ mãi ngát hương, cứ mãi tỏa sáng với cái tâm và cái tài của mình.

      bởi Linh Trần 14/07/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
 

Các câu hỏi mới

NONE
OFF