OPTADS360
AANETWORK
AMBIENT
YOMEDIA
Banner-Video
IN_IMAGE

Tưởng tượng và kể về một miền quê trong một bức thư của bạn

Tưởng tượng và kể về một miền quê trong một bức thư của bạn. 

  bởi Tieu Dong 26/01/2019
ADSENSE/lession_isads=0
QUẢNG CÁO
 

Câu trả lời (1)

  • Em và Hoàng Anh quen nhau đã hơn một năm nay. Vào dịp hè năm ngoái, hai đứa gặp nhau ở bãi biển Đồ Sơn khi cùng theo gia đình đi nghỉ mát. Nhà em ở thủ đô, cách nhà Hoàng Anh tới một trăm cây số. Mặc dù vậy, chúng em vẫn thư từ đều đặn cho nhau nên tình bạn càng ngày càng thân thiết hơn.

    Em chưa bao giờ đặt chân đến quê của Hoàng Anh nhưng cứ hai tháng một lần em lại nhận được thư của bạn. Thư của Hoàng Anh viết cho em thường ngắn nhưng lá thứ nào cậu ấy cũng dành một phần để giới thiệu phong cảnh quê mình. Chính vì thế mà trong kí ức của em, hình ảnh quê hương của bạn là sự chắp nối những mường tượng đẹp.

    Hoàng Anh nói, quê cậu ấy nằm ở vùng đồi núi trung du phía Bắc, bạt ngàn rừng cọ nối tiếp những đồi chè. Ở thành phố, thỉnh thoảng em cũng thừ uống trà rồi tỉ tê hỏi bố về loài cây ấy. Còn riêng loài cọ, em chưa từng được nhìn thấy bao giờ. Nghe nói nhờ loài cây này mà vùng quê của Hoàng Anh rất nổi tiếng với nghề làm nón. Còn em thì chỉ tưởng tượng nó là một cây cao, có tán kiểu tán dừa mà đâu đó có đôi lần, em được chứng kiến trên màn ảnh tivi. Quê của Hoàng Anh không phải là vùng đồng bằng nhưng lúc nào em cũng nghĩ, chắc ở những vùng thấp vẫn có những cánh đồng lúa mênh mông với những đàn cò trắng bay rợp mắt. Ôi! Giá như mà được nhìn đàn cò trắng ấy.

    Lúa ở trung du chắc không bằng ở đồng bằng nhưng chỉ cần tưởng tượng ra cái cảnh chạy tung tăng theo mẹ ra đồng để được chiêm ngưỡng cả cánh đồng lúa nhuộm màu vàng rộn là em đã cảm thấy rất tuyệt rồi.

    Có lần em hỏi Hoàng Anh: Thế ở quê cậu thứ cây gì là nhiều nhất. Lá thư sau bạn trả lời: Đó là những nương ngô, nương sắn. Hai thứ cây này thì em biết rõ hơn vì quê nội em có nhiều ngô, sắn lắm. À, thế ra quê của cậu nhiều đồi nên hầu như nhà nào cũng có vài nương ngô, nương sắn. Có nhà còn trồng thêm mía nữa. Những nương ngô, nương sắn ngày xưa đã cứu bao gia đình ra khỏi cảnh nghèo đói nhưng ngày nay chắc ở quê cậu ấy người ta chỉ dùng nó làm thức ăn cho gia súc mà thôi.

    Em cứ nằm và tưởng tượng. Nếu đúng như những gì Hoàng Anh đã viết trong thư thì hẳn quê cậu ấy yên bình lắm. Tuổi thơ của cậu ấy chắc là gắn với những quả đồi và một con Đực xám (con trâu mà hàng ngày cậu ấy vẫn dong duổi đi chăn). Hoàng Anh nói, lúc bản làng sôi động nhất là lúc đoàn tàu hỏa chạy qua. Mỗi ngày tàu chạy hai lượt vào giữa buổi sáng và khi chiều đã muộn. Sống ở thành phố, tàu, ô tô và cả máy bay nữa chẳng có điều gì khiến em lạ lẫm. Nhưng em cứ nghĩ ở vùng quê như quê của Hoàng Anh, chắc tụi trẻ con thích tàu hỏa lắm. Có khi tàu mới chỉ cách đó không xa bọn trẻ đã có thể chạy ùa ra ngõ rồi cứ thế thi đua nhau đếm xem đoàn tàu có mấy toa. Và chắc thể nào cũng có đứa cãi nhau xem đoàn tàu toa nào chở khách, toa nào dùng để chở hàng. Nhưng kể ra như thế cũng thật buồn. Cuộc sống có vẻ gì buồn chán khi cứ chiều chiều lại cưỡi trâu thong thả về làng trong mùi khói bếp và sương núi. Ngẫm ra thấy các bạn sống xa thành phố quá thiệt thòi. Cũng may bố mẹ Hoàng Anh là công chức nên gia đình cũng có khá hơn.

    Hình ảnh quê hương của Hoàng Anh cứ dần dần hoàn thiện trong em theo sự chín dần của tình bạn. Chắc chắn vào dịp cuối hè này em sẽ xin bố mẹ cho đi thăm quê của Hoàng Anh thay việc đi nghỉ mát. Cứ nghĩ đến cảnh những mường tượng của mình là hiện thực em lại mong những ngày hè năm nay sẽ đến nhanh hơn.

      bởi Phùng Nhật Hoàng 26/01/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
 

Các câu hỏi mới

NONE
OFF