OPTADS360
AANETWORK
AMBIENT
YOMEDIA

Soạn bài Ông Giuốc - Đanh mặc lễ phục của Mô-li-ê - Ngữ văn 8

Banner-Video

Hướng dẫn soạn bài Ông Giuốc đanh mặc lễ phục dưới đây sẽ gợi ý cho các em trả lời các câu hỏi bài học và làm bài tập về bài Ông Giuốc đanh mặc lễ phục của Mô - li - e. Bài học giúp các em thấy được sự lố lăng của một trưởng giả học làm sang gây nên tiếng cười cho khán giả.

ADSENSE/lession_isads=0
QUẢNG CÁO
 
 

 

 
 

1. Tóm tắt nội dung bài học

1.1. Nội dung

  • Giuốc - đanh là một tay mu muội, ngu ngốc, quê kệch, đanh đá, ưa nịnh, khao khát được làm quí tộc. Ông Giuốc - đanh mặc lễ phục là một vở kịch Trưởng giả học làm sang của Mô - li - e, được xây dựng hết sức sinh động, khắc họa tài tình tính cách lố lăng của một tay trưởng giả học đòi làm sang, gây nên tiếng cười cho khán giả.

1.2. Nghệ thuật

  • Lớp kịch được xây dựng hết sức sinh động.
  • Khắc họa tài tình tính cách nhân vật. Gây tiếng cười cho khán giả.

2. Soạn bài Ông Giuốc - Đanh mặc lễ phục

Câu 1: Căn cứ vào các chỉ dẫn (những chữ được in nghiêng trong văn bản), cho biết lớp kịch gồm mấy cảnh. Xem xét số lượng nhân vật tham gia ở mỗi cảnh và các loại động tác, âm thanh trên sân khấu để chứng minh rằng càng về sau kịch càng sôi động.

  • Hành động kịch diễn ra tại phòng khách nhà ông Giuốc-đanh, tuổi ngoài bốn mươi, thuộc tầng lớp dân thành thị phong lưu. Ông Giuốc-đanh tiếp một bác phó may và một tay thợ phụ mang bộ lễ phục đến nhà ông. Lớp kịch được chia thành hai cảnh:
  • Cảnh đầu ông Giuốc-đanh, bác phó may, tay thợ phụ mang bộ lễ phục và một gia nhân của ông Giuốc-đanh. Cảnh này, nhân vật ít hơn và chủ yếu là lời thoại của ông Giuốc-đanh và bác phó may. 
  • Cảnh hai, mặc dù chỉ có hai nhân vật nói với nhau là ông Giuốc-đanh và tay thợ phụ (người mang lễ phục đến), nhưng ta hình dung cả bốn tay thợ phụ kia cũng xúm xít vây quanh, dò vậy ông Giuốc- đanh như là nói với cả tốp thợ năm người. Hơn nữa, cảnh trước chủ yếu chỉ là những lời đối thoại, cảnh sau, ngoài đối thoại còn có các cử chỉ, động tác, âm thanh: các thợ phụ cởi quần áo cũ, mặc lễ phục mới cho ông Giuốc-đanh, cảnh nhảy múa và âm nhạc rộn ràng. Do vậy, cảnh này sôi động hơn cảnh trước.

Câu 2. Ở cảnh đầu, tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh thể hiện như thế nào và bị lợi dụng ra sao? 

  • Tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh thể hiện rất rõ trong viộc học đòi cách ăn mặc của những bậc quý phái.
  • Lẽ thường may áo bao giờ người ta cũng may hoa hướng lên trên, nhưng không biết vì sơ suất, vì dốt nát hay cố tình mà bác phó may đã may ngược hoa. Ông Giuốc-đanh nhanh chóng nhận ra điều đó và chê trách bác phó may. Bác phó may đã nhanh trí bịa ra chuyện những người quý phái đều mặc áo ngược hoa hết.
  • Để được coi là quý phái, ông Giuốc-đanh ưng thuận mặc áo ngược hoa: Ông Giuốc-đanh
    • Lại cần phải bảo may hoa xuôi ư? Phó may - Vâng, phải bảo chứ.
    • Vì những người quý phái đều mặc như thế này cả. Ông Giuốc-đanh
    • Ồ ! Thế thì bộ áo này may được đấy. Phó may
    • Nếu ngài muốn thì tôi sẽ may hoa xuôi lại thôi mà.
    • Ông Giuốc-đanh: Không, không.
    • Phó may - Xin ngài cứ việc bảo. Ông Giuốc-đanh - Tôi đã bảo không mà.
    • Bác may thế này được rồi...
  • Bác phó may đang ở thế bị động (bị chê may áo ngược hoa) chuyển sang thế chủ động tấn công lại ông Giuốc-đanh bằng hai đề nghị : “Nếu ngài muốn thì tôi sẽ may hoa xuôi lại thôi mà", “Xin ngài cứ việc bảo". Ông Giuốc-đanh trở thành người bị động: “Không, không.", “Tôi đã bảo không mà. Bác may thế này được rối...". Ông Giuốc-đanh lùi dần từng bước, sau đó nói lảng sang chuyện khác, hỏi bộ lễ phục ông mặc có vừa không: “Bác cho rằng tôi mặc áo này có vừa vặn không ?". Đây là đoạn có kịch tính cao.

Câu 3. Tính cách đó của ông thế hiện như thế nào và bị lợi dụng ra sao ở cảnh sau?

  • Khi ông Giuốc-đanh mặc xong bộ lễ phục, tay thợ phụ tôn ông Giuốc-đanh là “ông lớn” ngay, khiến ông tưởng cứ mặc lễ phục vào là nghiêm nhiên trở thành quý phái. Tay thợ phụ dùng mánh khóe xu nịnh để moi tiền ông. Thấy ông mắc mưu nên tay thợ phụ tôn ông lên mỗi lần một bậc chỉ bằng các từ “ông lớn”, “cụ lớn”, “đức ông” và mỗi lần như thế ông đều ban thưởng tiển cho lay thợ phụ. 
  • Ông Giuốc-đanh thấy không tôn minh lên nữa thì nói riêng: "Nó như thế là phải chăng, nếu không ta đến mất tong cả tiền cho nó thôi". Rõ ràng, thói trưởng giả học làm sang của ông vẫn còn mãnh liệt lắm. Ông sẵn sàng cho hết cả tiền để được coi là người quý phái.

Câu 4. Lớp kịch này gây cười cho khán giả ở những khía cạnh nào?

  • Lớp hài kịch đem đến cho khán giả những trận cười thoải mái. Khán giả cười ông Giuốc-đanh ngu dốt, chỉ thích học làm sang, để cho thầy trò bác thợ may lợi dụng kiếm chác.
  • Cười ông ngớ ngẩn tưởng rằng mặc áo hoa ngược thì mới sang trọng, cười vì ông cứ phải vì mấy cái danh hão mà mất tiền cho bọn lừa bịp. Khán giả còn cười khi thấy cái cảnh ông bị bốn tay thợ phụ lột quần áo ra mặc cho bộ lễ phục lố lăng rồi nhảy theo điệu nhạc mà vênh vang cứ tưởng đó là bộ lễ phục của người quý phái.

Ngoài ra các em có thể tham khảo bài giảng Ông Giuốc - đanh mặc lễ phục để thấy rõ hơn về tác giả Mô - li - me và vở kịch gây cười của ông

3. Một số bài văn mẫu về bài Ông Giuốc - đanh mặc lễ phục

Vở hài kịch không chỉ mang tính chất giải trí mà còn qua đó phê phán những con người đã dốt còn học đòi làm sang. Để hiểu hơn về vở hài kịch này, các em 

có thể tham khảo thêm một số bài văn mẫu dưới đây:

4. Hỏi đáp về bài Ông Giuốc - đanh mặc lễ phục

Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn HỌC247 sẽ sớm trả lời cho các em. 

OFF